Hòa Thượng Phá Táo Đọa

Hòa Thượng Phá Táo Đọa
Tung Nhạc, Hà Nam
Ngũ Tổ Hoằng Nhẫn → Tung Nhạc Huệ An → Tung Nhạc Phá Táo Đọa

Hòa thượng Phá Táo Đọa ở Tung Nhạc.
Sư không xưng tên họ, ngôn hạnh khó lường. Sư ẩn cư ở núi Tung Nhạc, giữa thung lũng có một cái miếu rất linh. Trong điện chỉ đặt một cái bếp, mọi người xa gần đến cúng tế không ngừng, giết hại sinh mạng rất nhiều.

Một hôm Sư dẫn thầy thị giả đi vào miếu, cầm cây gậy gõ lên bếp ba cái, nói: Ôi! Bếp này chỉ là đất ngói thành, thánh từ đâu đến, linh từ đâu lại mà giết hại sinh vật như thế?

Lại gõ ba cái, bếp liền đổ bể. Trong chốc lát có một người mặc áo xanh đội mũ cao, đến trước Sư làm lễ.

Sư hỏi: Ông là ai?

Vị thần đáp: Con là thần táo ở miếu này, từ lâu thọ nghiệp báo. Hôm nay nhờ Thầy nói pháp vô sanh, được thoát khỏi chỗ này sanh lên cõi trời, đặc biệt đến đây lễ tạ.

Sư bảo: Là tánh sẵn có của ông, chẳng phải do ta nói giúp.

Vị thần lại làm lễ rồi biến mất.

Không bao lâu, vị tăng thị giả thưa: Chúng con từ lâu theo hầu Hòa thượng, chẳng được nghe chỉ dạy, thần táo được chỉ dạy pháp nào liền được sanh lên cõi trời.

Sư bảo: Ta chỉ nói y là đất ngói hợp thành, chẳng riêng nói đạo lý gì với y.

Vị tăng thị giả im lặng.

Sư hỏi: Hội chăng?

Tăng thưa: Chẳng hội.

Sư bảo: Tánh sẵn có vì sao không hội?

Các vị tăng đi theo liền lễ bái Sư.

Sư bảo: Rớt rồi, rớt rồi! Bể rồi, bể rồi!
*
Về sau thiền sư Nghĩa Phong nêu lại lời này với Quốc sư Huệ An, An khen rằng: Người này đã hội tột, vật ngã nhất như, có thể nói rằng như trăng sáng trên không, không ai không thấy. Khó biết được nghĩa lý của y.
Nghĩa Phong hỏi rằng: Chưa biết người nào hiểu được nghĩa lý kia?
Quốc sư An nói: Không biết.
Quốc sư An gọi y là Phá Táo Đọa.
*
Tăng hỏi: Lúc vật vật vô hình thì thế nào?
Sư bảo: Lễ thì chỉ có ông chẳng có ta, không lễ thì chỉ có ta chẳng có ông.
Vị tăng kia liền lễ tạ.
Sư bảo: Vật sẵn có, vật chẳng phải vật vậy. Nên nói tâm có thể chuyển được vật tức đồng Như Lai.
*
Có vị tăng từ chỗ Ngưu Đầu đến.

Sư hỏi: Từ pháp hội của người nào đến?

Vị tăng đến gần trước Sư chấp tay, đi nhiễu quanh Sư một vòng rồi ra.

Sư bảo: Dưới hội Ngưu Đầu không thể có người này.

Tăng trở lại chấp tay đứng một bên.

Sư bảo: Đúng thế, đúng thế.
Tăng lại hỏi: Ứng người tiếp vật chẳng cần y thì sao?
Sư bảo: Làm sao chẳng cần y?

Tăng thưa: Thế ấy thuận theo chánh về nguồn.
Sư bảo: Về nguồn cái gì thuận.

Tăng thưa: Nếu chẳng phải Hòa thượng, sẽ làm cho lầm rồi.
Sư bảo: Vẫn là đạo lý lúc chưa thấy Tứ Tổ, sau khi thấy nói xem.

Tăng lại nhiễu quanh Sư một vòng rồi ra.
Sư bảo: Đạo thuận chánh xưa nay như thế.
Tăng lễ bái.
*
Tăng đứng hầu đã lâu, Sư bèn nói: Tổ Tổ Phật Phật, chỉ nói bổn tâm bổn tánh, không có đạo lý khác. Hội lấy hội lấy.
Tăng lễ tạ, Sư bèn lấy cây phất tử đánh nói: Một chỗ như thế, nghìn chỗ cũng như thế.
Vị tăng bèn chấp tay đến gần phía trước, dạ một tiếng.
Sư bảo: Lại chẳng tin, lại chẳng tin.
*
Tăng hỏi: Thế nào là người đại xiển-đề?
Sư bảo: Tôn trọng lễ bái.

Tăng hỏi: Thế nào là người đại tinh tấn?
Sư bảo: Hủy nhục sân nhuế.

Về sau không biết Sư tịch ở đâu. □


Đối chiếu ANH – HÁN – VIỆT

The Venerable Songyue Pozao Duo      嵩嶽破灶墮和尚
Pozao Duo (broken-stove-fallen)
The spirit of the stove    灶神  hỏa thần =    Thần Táo
the Dharma of Birthessness   無生法 vô sanh pháp = Pháp vô sanh
Original Nature    本有之性 bổn hữu chi tánh = Tánh sẵn có
Yifeng    義豐禪師 nghĩa phong thiền sư =  Thiền sư Nghĩa Phong
 National Teacher    國師 quốc sư
Niutou    牛頭 ngưu đầu = Tông Ngưu Đầu
    


tung nhạc phá táo đọa
嵩嶽破灶墮和尚,不稱名氏,言行叵測。隱居嵩嶽,山塢有廟甚靈。殿中唯安一灶,遠近祭祀不輟,烹殺物命甚多。師一日領侍僧入廟,以杖敲灶三下曰:「咄!此灶祇是泥瓦合成,聖從何來?靈從何起?恁麼烹宰物命。」又打三下,灶乃傾破墮落。須臾,有一人青衣峨冠,設拜師前。
師曰:「是甚麼人?」
曰:我本此廟灶神,久受業報。今日蒙師說無生法,得脫此處,生在天中,特來致謝。」
師曰:「是汝本有之性,非吾彊言。」
神再禮而沒。少選,侍僧問曰:「某等久侍和尚,不蒙示誨。灶神得甚麼徑旨,便得生天。」
師曰:「我只向伊道是泥瓦合成,別也無道理為伊。」
侍僧無言。師曰:「會麼?」
僧曰:「不會。」
師曰:「本有之性,為甚麼不會?」侍僧等乃禮拜。師曰:「墮也,墮也!破也,破也!」

*後義豐禪師舉似安國師,安嘆曰:「此子會盡,物我一如。可謂如朗月處空,無不見者。難搆伊語脈。」豐問曰:「未審甚麼人搆得他語脈?」安曰:「不知者,時號為破灶墮。」僧問:「物物無形時如何?」師曰:「禮即唯汝非我,不禮即唯我非汝。」其僧乃禮謝。師曰:「本有之物,物非物也。所以道心能轉物,即同如來。」有僧從牛頭處來,師問曰:「來自何人法會?」僧近前叉手,遶師一匝而出。師曰:「牛頭會下,不可有此人。」僧乃回師上肩叉手而立。師曰:「果然,果然!」僧卻問曰:「應物不由他時如何?」師曰:「爭得不由他!」曰:「恁麼則順正歸元去也。」師曰:「歸元何順?」曰:「若非和尚,幾錯招愆。」師曰:「猶是未見四祖時道理。見後道將來。」僧卻遶師一匝而出。師曰:「順正之道,今古如然。」僧作禮。
*又僧侍立久,師乃曰:祖祖佛佛,只說如人本性本心,別無道理。會取,會取。」僧禮謝。師乃以拂子打之曰:「一處如是,千處亦然。」僧乃叉手近前,應喏一聲。師曰:「更不信,更不信。」
*僧問:「如何是大闡提人?」師曰:「尊重禮拜。」曰:「如何是大精進人?」師曰:「毀辱嗔恚。」其後莫知所終。 □


< Trở về mục lục

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *