Thiền Sư Huệ Mãn
Chùa Long Hóa, Tương Châu
Sơ Tổ Đạt-ma → Nhị Tổ Huệ Khả → Tương Châu Huệ Mãn
Sư người Vinh Dương, họ Trương. Ban đầu ở bổn tự gặp thiền sư Tăng Na khai thị.
Sư chí tiết kiệm, chỉ có hai kim, mùa đông thì để vá áo quần, mùa hạ mới cất. Tự nói “một đời tâm không khiếp sợ, thân không có chí rận, giấc ngủ không mộng mị”. Thường đi khất thực, không ở một nơi hai đêm, đến chỗ già lam thì bửa củi may giày.
Niên hiệu Trinh Quán thứ mười sáu (642), nơi chùa Hội Thiện ở Lạc Dương ở lại đêm trong mộ cổ gặp tuyết lớn, sáng sớm vào chùa gặp Pháp sư Đàm Khoáng, Đàm Khoáng lấy làm lạ Sư từ đâu đến đây.
Sư nói: Pháp có đến ư?
Đàm Khoáng truy hỏi chỗ đến, bốn bên tuyết cao năm thước.
Đàm Khoáng nói: Không thể lường được.
*
Về sau, nghe việc tra xét giấy tờ, chư tăng đều đi ẩn. Sư cầm bát đi khắp các tụ lạc, không có gì ngăn ngại, được mất tùy duyên, chỉ thích nhàn rỗi.
Có người thỉnh ở lại thọ trai. Sư bảo: Trong thiên hạ không có tăng thì mới nhận lời mời này.
Lại thường chỉ dạy người rằng: Chư Phật nói tâm khiến biết tâm tướng là hư dối. Người nay quá trọng tâm tướng, trái xa ý Phật. Lại tăng thêm nghị luận trái với đại lý.
Nên thường đem theo bốn quyển Lăng Già, để làm tâm yếu. Như chỗ kinh nói mà tu hành, theo lời dặn dò của các Tổ.
Về sau ở nơi tu hành không bệnh ngồi mà thị tịch, thọ bảy mươi tuổi. □
Tương châu huệ mãn
[0221b28] 相州隆化寺慧滿禪師。滎陽人也。姓張氏。始於本寺遇僧那禪師開示。志存儉約唯蓄二鍼。冬則乞補夏乃捨之。自言一生心無怯怖身無蚤虱睡而不夢。常行乞食住無再宿。所至伽藍則破柴製履。貞觀十六年於洛陽會善寺側。宿古墓中遇大雪。旦入寺見曇曠法師。曠怪所從來。
師曰。法有來耶。曠遣尋來處。四邊雪積五尺許。曠曰。不可測也。尋聞有括錄事。諸僧逃隱。師持鉢周行聚落無所滯礙。隨得隨散索爾虛閑。有請宿齋者。師曰。天下無僧方受斯請也。又嘗示人曰。諸佛說心令知心。相是虛妄。今乃重加心相。深違佛意。又增論議殊乖大理。故常齎楞伽經四卷。以為心要。如說而行。蓋遵歷世之遺付也。後於陶冶中無疾坐化。壽七十許。□